TRUYỀN ĐẠO 1:1-11
– DƯỚI MẶT TRỜI
Lưu ý: Bố cục này rất thích ứng
cho Lớp Trường Chúa Nhật hay Nghiên cứu Kinh Thánh.
PHẦN GIỚI THIỆU - I Cô-rinh-tô
2:14-3:4
Có ba loại người.
1. Con người tự nhiên - 2:14 – chưa được cứu và
không thể nắm bắt được lẽ thật thuộc linh.
2. Con người thuộc linh - 2:15-16 – Có khả năng
nắm bắt lẽ thật thuộc linh.
3. Con người xác thịt - 3:1-4 – Được cứu song sống
theo xác thịt. Cũng có khó khăn trong việc nắm bắt lẽ thật thuộc linh.
Sách Truyền đạo là một nhận định về cuộc sống mà
hạng người tự nhiên và xác thịt sẽ nắm lấy. Từ chìa khoá trong sách này là "hư không". Cụm từ chìa khoá là "dưới mặt trời". Vua Solomon đang cung ứng
nhận định cuộc sống theo đời này từ sự xem xét nghiêm túc về Đức Chúa Trời, phần
nào từ Đấng Christ là Cứu Chúa. Vua Solomon chỉ cho chúng ta thấy các thái độ
đang phát triển khi Đức Chúa Trời bị bỏ ra ngoài cuộc sống.
TÁC GIẢ - Câu 1
Cụm từ "người
truyền đạo" cũng được dịch là "giáo sư". Đây là một tước
hiệu được gán cho diễn giả chính thức nào kêu gọi sự nhóm lại. Khác hơn David, có
một vị vua đứng ra trong vai trò nhà truyền đạo và giáo sư. Đó là Solomon. Ở
đây, ông được gọi là "con trai của
David", và mặc dù cụm từ đó đề cập đến một người bà con xa, ở đây cụm từ
ấy đề cập đến Solomon.
Truyền đạo 1:16 và 2:4-9 cũng chỉ cho chúng ta thấy
Vua Solomon là tác giả.
Một số sự thực về Vua Solomon:
1. Ông là con trai của David. Đức Chúa Trời đặt
tên cho ông là Giê-đi-đia, có nghĩa là "Đức
Giê-hô-va yêu mến nó". II Sa-mu-ên 12:25
2.Ông có tấm lòng tha thiết đối với Đức Chúa Trời
rất sớm trong cuộc đời của ông.
3. Ông đã cầu xin, và đã nhận được sự khôn ngoan
rất lớn. Ông đã viết ra sách Châm ngôn, Nhã ca. II Sử ký 1:7-12
4. Ông đã xây dựng đền thờ tại thành Jerusalem.
5. Ông đã bất tuân Đức Chúa Trời bằng cách có
nhiều ngựa và vợ. Phục truyền luật lệ ký 17:14-17; I Các Vua 10:26, 11:3
6. Những người vợ của Vua Solomon khiến ông tẻ
tách khỏi Đức Giê-hô-va. I Các Vua 11:9-13
7. Đức Chúa Trời đã kỷ luật Solomon. I Các Vua 11:9-13
Không một chỗ nào chép Solomon đã năn năn tội. Tuy
nhiên, sách này đang tỏ ra cho chúng ta thấy một số bài học mà Solomon đã tiếp
thu khi ông lìa bỏ Đức Chúa Trời, và có lẽ đã trở lại cùng Ngài là điều khả thi.
LẼ ĐẠO - "THAY THẢY ĐỀU HƯ KHÔNG" - Các
câu 2-4
Các từ khác nói tới “hư
không” sẽ
là "trống rỗng" và "phù phiếm".
Sống mà không có Đức Chúa Trời thì chẳng sao thoả
mãn được! Việc nào là hư không, nó chẳng có giá trị gì hết.
LỜI THAN VÃN MỞ ĐẦU - Các
câu 4-11
1. Không có gì thay đổi ở dưới mặt trời. Các câu
4-7
2. Không có gì thoả mãn ở dưới mặt trời. Câu 8
3. Không có gì mới ở dưới mặt trời. Các câu 9-10
4. Không có gì được nhớ tới ở dưới mặt trời. Câu
11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét