II Các Vua 4:1-7
DÒNG CHẢY
KIÊN ĐỊNH
Giới thiệu bài giảng này bằng cách nói tới một người thành công mà bạn nhận
biết theo cách riêng.
Tôi nghĩ rằng hầu hết
chúng ta muốn sống thành công. Là Cơ đốc nhân, chúng ta nên ao ước sống thành
công trong con mắt của Đức Chúa Trời. Để sống thành công trong con mắt của Đức
Chúa Trời, bạn phải là một Cơ-Đốc Nhân đã được tái sanh. (Giăng 3:1-16). Ngoài ra, để sống thành công, bạn cần phải sống thành
công, bạn phải sống trung tín (I
Cô-rinh-tô 4:2). Thứ ba, để sống thành công, bạn phải được đầy dẫy với Đức
Thánh Linh (Ê-phê-sô 5:18).
Một minh họa về sự
thành công trong con mắt của Đức Chúa Trời được tìm thấy trong phân đoạn Kinh
Thánh của chúng ta. Chúng ta hay xem thường những câu chuyện như vậy cho Lớp
Trường Chúa Nhật hay Lớp thiếu nhi trong nhà thờ, nhưng không đánh giá cao câu
chuyện cho người lớn chúng ta.
Câu chuyện này kể về một
dòng dầu kiên định tiếp tục tuôn chảy cho đến khi những cái bình đều đầy. Để
chúng ta trở thành những Cơ đốc nhân sống thành công, chúng ta phải có dòng chảy
kiên định liên tục Thánh Linh của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của chúng ta.
Là Cơ đốc nhân, chúng ta sẽ trải qua ba giai đoạn nếu chúng ta trải nghiệm sự đầy
dẫy hoặc điều khiển của Đức Thánh Linh. Trong câu chuyện này, tôi nhìn thấy
hình ảnh của:
CƠ ĐỐC
NHÂN PHÁ SẢN - Câu 1
Ê-li-sê rõ ràng là tiên
tri chính trong xứ Israel vào thời điểm này. Có những trường đào tạo dành cho
những ai muốn trở thành tiên tri. Đó là những Trường Kinh Thánh trong thời của
họ. Ngày nay chúng ta có thể gọi các sinh viên là "những nhà truyền đạo".
Một bà goá kia là vợ của
một vị tiên tri đến với Êli. Chồng của bà đã chết. Bà bị phá sản, và các chủ nợ
đến đưa hai đứa con trai của bà đi làm nô lệ để trả nợ.
Có rất nhiều Cơ đốc nhân giống như các bà này trong
câu chuyện của chúng ta. Họ bị phá sản.
Họ đã mệt mỏi vì trong
sức riêng để làm việc gì đó cho Đức Chúa Trời. Họ đã cố gắng trong nỗ lực của
chính họ để sống thành công. Họ đã thực thi những kế hoạch của riêng họ để phục
vụ Đức Chúa Trời và không còn gì hết ngoài sự thất vọng. Họ đã đánh trận với
thói quen tội lỗi trong cuộc sống của họ và cuối cùng là mất mát (Rô-ma 7:18-21).
Làm ơn để ý rằng người
đàn bà này đã sống trung thực. Bà đến gặp Ê-li-sê. Bà không cố lừa gạt ông. Bà chỉ
đơn giản là nói ra sự thật. Là Cơ đốc nhân, chúng ta cần phải trung thực như
nhau. Khi chúng ta cảm thấy phá sản trong đời sống thuộc linh của mình, chúng
ta phải đến và trung thực hạ mình xuống trước mặt Đức Chúa Trời (Gia-cơ 4:6-10).
CƠ ĐỐC
NHÂN THÁO VÁT - Câu 2
Ê-li-sê muốn biết: "Hãy nói cho ta biết ngươi có vật gì ở nhà?" Ông muốn biết: "Đâu là tài lực của ngươi?" Cái gì có sẵn để Đức Chúa Trời đổ đầy cho? Bạn phải nhớ lại Kinh
Thánh thuật lại thể nào Đức Chúa Trời hoá một bữa ăn nhỏ và một ít dầu thuộc về
một bà goá khác ra nhiều (I Các Vua 17:8-16).
Chúng ta cũng biết Đức Chúa Con đã hoá ra nhiều bữa ăn trưa của một cậu bé để
cho đám dân đông ăn (Giăng 6:1-14).
Bà này chỉ có một ít dầu mà thôi. Đó là một mặt hàng
có giá trị, nhưng không đủ để bà ta thoát khỏi nợ nần.
Cơ đốc nhân phải giúp cho họ điều gì khi họ nghĩ rằng họ bị phá sản?
Họ không xứng đáng.
Họ không có sức mạnh bên trong họ.
Họ không có khả năng.
NHƯNG HỌ CÓ DẦU!
Dầu thường làm biểu tượng cho Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Chúng ta có Đức Thánh Linh. I Cô-rinh-tô 12:13; Rô-ma 8:9; Xa-cha-ri 4:6;
Công Vụ các Sứ Đồ 1:8.
Giống như người đàn bà trong câu chuyện chúng ta cần phải sống tháo vát. Chúng
ta phải nhận ra hết thảy chúng ta đều cần sự thành công nhờ Đức Thánh Linh.
CƠ ĐỐC NHÂN ĐẮC THẮNG - Các câu 3-7
Các câu 3-4 – Lời khuyên của Ê-li-sê rất đơn sơ. Lời khuyên ấy nói về
sự sử dụng các tài lực của bà ta. Bà ta cần phải mượn nhiều cái bình, về nhà,
đóng cửa lại, rồi khởi sự đổ dầu ra.
Cơ đốc nhân đắc thắng sẽ làm một việc tương tự. Chúng ta không cần nhiều
đến Đức Thánh Linh. Đức Thánh Linh cần đến nhiều người trong chúng ta. Khi
chúng ta tự cấp mình là cái bình trống, Ngài sẽ đầy dẫy chúng ta.
Một cái bình trống là cái bình đã tuyên xưng các thứ tội lỗi đã biết.
Một cái bình trống là cái bình chẳng chứa chi hết ngoài bản ngã (Rô-ma 12:1).
Một cái bình trống là cái bình mở nắp, sẵn sàng, bằng lòng, và cầu xin được
đầy dẫy (I Giăng 5:14-15).
Các câu 5-6 – Người đàn bà đã làm y như được truyền bảo. Khi chẳng còn
bình trống nữa, dầu bèn thôi không chảy ra nữa. Chúng ta phải liên tục trình
cho Đức Chúa Trời một cái bình trống, để Ngài có thể làm đầy dẫy nó.
Các kết quả của việc đầy dẫy Đức Thánh Linh được thấy có trong Công Vụ
các Sứ Đồ 1:8; Ê-phê-sô 3:16; 5:18-21 và Ga-la-ti 5:22-23.
Hãy nhớ, dòng chảy kiên định của Đức Thánh Linh, dòng chảy ấy ban quyền
phép, sự đắc thắng, sự vui mừng và kết quả, sẽ thôi không chảy nữa khi chúng ta
thất bại không trình ra được cái bình trống. Tuy nhiên, dòng chảy Đức Thánh
Linh sẽ hồi phục lại khi một lần nữa có cái bình trống đang sẵn sàng để được
châm đầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét